.
Câu chuyện thứ 11
Từng Bước Chân Bé Nhỏ…
Vào một buổi
chiều mùa hè, cầm cái máy ảnh lang thang ở làng K’Long dưới chân núi Voi Dalat
để đi tìm phong cảnh đẹp của núi rừng Tây Nguyên… Bổng thấy một bé gái dân tộc
K.Ho (nhìn nét mặt bé thì đoán là bé 5 tuổi) đang ẳm 1 chú bê con vừa mới sinh
còn chưa đi được… Bé vừa đi vừa kêu lên những tiếng gọi bò để kêu gọi bò mẹ đi
cạnh bên về nhà… Hỏi ra thì bé đang chăn bò cho cha mẹ đi rẩy thì bò mẹ sinh ra
1 chú bê con… Thế là bé phải ăm chú bê con về nhà cách đó hơn 2km vì chú bê con
chưa đi được… Nhìn những bước chân bé nhỏ của bé từng bước… từng bước… từng
bước chân bé nhỏ… khệnh khạng… khệnh khạng… bước thấp, bước cao… bước cao, bước
thấp… mà ẳm chú bê con về nhà… Sao mà nghe cổ mình như nghẹn lại …
Nắng chiều nhè
nhẹ nhưng oi ả trên tất cả mọi thứ… Sao mà nghe nóng quá… Vội vàng bấm vài tấm
ảnh ghi lại nét mặt của cô bé ngây thơ dể thương chịu khó, chịu làm, chịu cái
số phận nhỏ bé của mình trong nét mặt hồn nhiên trong sáng quá… Bấm vội vài ảnh
ghi lại những bước chân của bé với chú bê con trên tay của bé… Những bước chân thật
nhỏ bé và khệnh khạng bước cao bước thấp… mà còn phải gánh thêm một sinh linh
bé nhỏ vừa mới chào đời… !!!
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét