Sinh năm
1919 tại Cầu Kè tỉnh Cần Thơ.
Năm
1937 Tốt nghiệp Trường Sư Phạm Sài Gòn, dạy tiểu học ở Bà Rịa, Cần Thơ,
học khóa Huấn luyện viên thể dục thể thao.
Năm
1950-1953 sinh viên dự thính trường Cao Đẳng Mỹ Thuật Paris.
Năm 1952 Triển lãm lần đầu tại
Galerie Conti (Paris).
Năm 1960 Đọat giải Huy Chương Vàng
hội họa MÙA XUÂN Sài Gòn.
Năm 1961 Thành viên hội đồng giám
khảo các giải hội họa (Sài Gòn).
Năm 1964-1988 Giáo sư trường Cao Đẳng
Mỹ Thuật Gia Định ( sau 1975 là trường Đại Học Mỹ Thuật tp.HCM).
QUAN
NIỆM NGHỆ THUẬT CỦA VĂN ĐEN
Anh nói: “Mỗi họa sĩ phải là một nhà
sáng tạo. Vì nếu đứng trước một phong cảnh hay một con người, một cảnh
vật, họa sĩ chỉ chú trọng họa lại cho đúng từ đường tơ kẽ tóc. Từng khóm cây
cụm lá, từ mảng hoa gốc cây, từ khóe mắt làn tóc, cái cái đều phải giống như
bức tranh muôn màu của Tạo Hóa đã dựng nên thì họa sĩ đã đi sai con đường mình.
Công việc đó đã dành riêng cho các nhà nhiếp ảnh mà ngày nay với những máy móc
tinh vi và phim màu bén nhạy, những cảnh vật ấy đều được ghi lại một cách hòan
mỹ không một sai chạy. Vả lại nếu có một họa sĩ nào diễn tả những cảnh vật ấy
một cách giống đến đâu đi nữa cũng là một cảnh chết , vì cảnh vật hay người ta
đều biết rung cảm hay cười đùa , bức họa chỉ có xác mà không có hồn thì không
hòan tòan giống được. May ra chỉ được gọi rằng nay là công việc của một người
thợ khéo.Họa sĩ phải là một nhà sáng tạo dùng các cảnh vật như một ngữ vựng để
làm ra một đề án khác. Hay nói một cách khác, cảnh vật chỉ là một cớ cho họa sĩ
dựa lấy để bộc lộ tâm hồn mình. Một cảnh quan con mắt con mắt của mỗi người đều
có vẻ đẹp khác nhau. Cảm thấy điều ấy mới là khởi điểm của công việc sáng tạo.
Họa sĩ phải biểu lộ những tình cảm thầm kín của mình nghĩa là nhũng rung động
hay cảm xúc hay nỗi lòng qua nét bút và màu sắc. Những màu sắc chỉ là phần phụ
thuộc của họa phẩm, linh hồn của bức họa tiết lộ qua trung gian trí thông
minh và trí tưởng tượng, là hai nguyên động lực chính cho sự sáng tạo.
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét