Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2012

Dọc đường Thơ III

 .

Ta long đong ta là lá đổ
Nghe than van luồn qua kẽ lá
Một mùa hư hao chôn ngàn lá đổ
Một đời lao đao mong ngày lành lặn
.

---------------------------------------------------------------

Chiều lang thang bỏ ngày mà đi
Cắt mẩu thời gian ghép vào trang sách nhỏ
Bên tách cà phê gõ từng nhịp chậm

Nghe con chữ kể chuyện gần xa

Mẩu thời gian bỗng hóa cả ngàn năm!

---------------------------------------------------------------

Ta vốn hiểu cuộc đời thường rắm rối
Muốn thanh thản nhưng đời chẳng đơn giản
Nên thời tăng giảm từng xúc cảm
Pha lạnh chút vui, hạ chút nỗi buồn
Lấy đi chút muốn, thêm vào chút thương
Mắt không nhìn xuống, cũng chẳng ngó lên
Đường ở phía trước, thẳng bước ta đi
Ba lô trở nặng: đổ đi chút vị, chút hương
Đường xa, bóng xế, chông gai, mỏi mòn
Bước ta vẫn vững, không e ngại gì.




.

5 nhận xét:

  1. Hay!hay!nhà ngươi làm thơ trẫm thấy hay lắm !

    LQB.

    Trả lờiXóa
  2. Eo ui... Xin đa tạ bệ hạ ban khen!

    Trả lờiXóa
  3. Lâu lâu làm vua không ngai sướng quá !
    Nhà ngươi thêm chữ " Eo ui " làm chi vậy ?

    LQB.

    Trả lờiXóa
  4. Dạ bẩm, "Eo ui" là vì thần không ngờ bệ hạ đi vi hành vào đây. Thần bất ngờ quá vì được gặp bệ hạ!

    Trả lờiXóa