Thứ Năm, 9 tháng 2, 2012

Tranh và thơ của họa sĩ Thanh Trí

.

          Như người xưa quan niệm Thi trung hữu Họa , Họa trung hũu Thi .Trong Thơ có họa (lời thơ và vần điệu đã gợi hình, gợi sắc như một bức họa) . Trong Họa có Thơ (trong họa lại lung linh ẩn hiện hồn thơ ) , Thanh Trí nghĩ trong Hoạ còn có âm thanh trầm bỗng ,người họa sĩ còn cảm nhận được cả giai điệu âm tiết qua màu sắc và dường nét của họ đang vẽ , đang sáng tác .

          Hội họa và thơ là hai ngôn ngữ trong những ngôn ngữ mà người nghệ sĩ dùng để diễn tả những cảm nhận , những vui buồn ước mơ, những suy tư sáng tạo. Thanh Trí vừa yêu họa lại vừa yêu thơ, nên đã dùng cả hai ngôn ngữ để chuyên chở những ý tưởng của mình .Thanh Trí còn muốn thơ và họa quyện hòa cùng âm thanh trầm bổng (nhưng tiếc thay , Thanh Trí không có năng khiếu về âm nhạc, nên …xin mượn tài người)

          Mới đây, trong buổi giới thiệu Tập Tranh và Thơ Thanh Trí tại VIVO Center San Jose 1/2005 đã thấy tranh và thơ của Thanh Trí quyện hòa cùng âm thanh trầm bổng qua tiếng sáo trúc, tiếng thơ ngâm của nghệ sĩ Đan Hùng “Bóng Cô Đào Say”, tiếng đàn, giọng hát của Kiều Tuý Vinh “ Tiếng Sóng Ru Con.”(phổ nhạc Kiều Tuý).., đã làm xúc động lòng người thưởng lãm .

          Vứa qua, trong buổi triển lãm tranh và ra mắt tập Tranh và Thơ Thanh Trí tại Đan Chí Art Gallery Westminster 4/2005 , Quan khách đã lắng nghe tiếng ngâm của nghệ sĩ Phương Hạnh, nghệ sĩ Hà Phương và tiếng sáo truc của nghệ sĩ Hải Bộ, để thấy cái gợi hình, gợi sắc (thơ) lung linh ẩn hiện cái hồn nghệ thuật của tranh trong âm điệu tiết tấu .


          Cánh Võng Thời Gian

          Cánh võng thời gian lộng giữa vời
          Trời trăng hai mối cột chơi vơi
          Đêm đưa hồn mộng thăm cung Quảng
          Ngày đẩy tâm linh sáng đạo đời...
          Mạng lưới giăng mây không kẻ lọt
          Nắng mưa luân chuyển vẫn còn trôi
          Ngày đêm thức tỉnh mầm Sinh Trụ
          Từng phút hoại không chẳng nhẹ vơi”


          Bóng Cô Đào Say

          Hồn ai lạc chốn mây ngàn
          Ngã nghiêng sánh bước bên nàng trăng say
          Rượu đời một hủ đắng cay
          Mấy lời tâm sự bổng bay giữa vời
          Nỗi lòng mấy sợi buông lơi
          Trông hơi chếnh choáng bóng người hay ta
          Bóng ta hay người
          Bóng người hay ta
          Dưới trời dâu biển ta bà
          Đèn khuya chiếc bóng trăng tà lẻ loi
          Bên ly màu nước nay vơi
          Hoà cùng lệ đắng bút mời ta say


          Tìm Bóng

          Rẻ lối nhẹ nhàng sợ nước chao
          Nghiêng mình tìm bóng lặng bờ ao
          Sáng loà ảo ảnh trong khung lạnh
          Thời gian ngưng đọng phút chiêm bao
          Mặt nàng thoáng hiện nét “ly Tao”
          Tóc huyền óng ả gió vờn xao
          Môi nồng ứơm thử hôn bóng rọi
          Mặt hồ bỗng gợn tiếng cười khao
          Xóa cả hình hài dưới đáy ao
          “ Aỏ ảnh làm sao bắt được nào”? 1
          Giật mình nhẹ vuốt làn tóc lại
          Ngước mặt nhìn trời vời vợi cao…!
          Cô đơn một thoáng trong hư ảo.
          Hõi bóng thân yêu giọt nước nào

Cô đào say
Hoa cuối mùa
Hong nắng mới
Hương sắc dịu dàng
Nâng niu
Thời gian va không gian
Yếm hoa

 
.

1 nhận xét: