Số là thằng tui
có nuôi một con mèo, con mèo của tui nó nhỏng nhẻo thấy mừ phát ớn luôn. Bửa hổm
chịu hết xiếc, tui bèn nói zdí nó một câu rất nhỏ nhẹ, nhẹ tựa bông cái cây gòn
- “mày nhỏng tò te quá tao hổng chơi với mày nửa đó à nhe...” . Vậy mà con mèo
của tui nó lại giận mới có chít cái thằng tui hông... Nó không thèm đi đâu chơi
nửa cả. Cơm cháo dù cho dâng mời ngay miệng thậm chí hay lấy cái muổng mà cán vào
mồm thì nó cũng hổng thèm ăn. Không thèm uống cafe’ sữa (cái món mà nó rất yêu
thích). Thậm chí cả món kem khoái khẩu của nó nó cũng hổng màng tới... Có khổ cái thân thằng tui hông !!! Suốt ngày nó chỉ nằm thu lu một cục tròn ủm...
Chẳng buồn nói năng , chẳng thèm cọ cọ cái thằng tui 1 cái nào hết ráo trọi...
Hic... fải mần seo đây hở chời !
Đây là cái
hình con mèo của tui nè… (nguyên một con, nằm một đống… mà hổng có chịu mặc quần
áo gì ráo trọi ) Hic !!!
l
l
l
l
l
l
l
l
l
l
l
l
v
.
Pó chíu, làm tưởng coi được hình tươi mát!
Trả lờiXóaVậy là nó bị bịnh rồi ông thầy ơi!
Trả lờiXóa