.
Khúc Nhạc Chiều - Trong bộ tranh "Trở Về Nguồn Cội" - Nguyễn Như Khôi |
Có khi nào bạn ngồi cạnh bờ một con
sông khi chiều xuống… Tất cả đều vàng ươm dưới những tia nắng cuối ngày. Vài ba
con thuyền về bến, im lặng nghỉ ngơi bên cạnh chiếc cầu có những tấm ván lệch lạc
đan vào nhau và bắt ra sông, trong đám cỏ dưới gốc cây sần sùi điểm thêm vài ba
sắc màu trăng trắng, tinh khiết của một loài
hoa dại… Không gian như trầm xuống… Cái nhẹ nhàng của cảnh vật trước mắt làm
lòng ta cảm thấy thanh thản và mênh mông…
Một bản Serenata chợt văng vẳng đâu
đó sâu lắng trong tận cùng của trái tim mệt mỏi đang tìm sự thư giản. Nó xua
tan tất cả sự ồn ào của cuộc sống ra khỏi con người của ta. Nó đưa con người của
ta trở về với nguồn cội của cuộc sống mà cái vốn ban đầu của nó là rất nhẹ
nhàng và bao la…
Khúc nhạc chiểu… Không hẳn phải là một
bình hoa tim tím bên cạnh cây guitar thùng và một con búp bê nhỏ nhắn xinh xinh,
mà cũng có thể là một cái gì đó mênh mông, sâu lắng khiến lòng ta nhẹ nhàng và
thanh thản…
Saigon 02.2014
Anh Ca
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét