Thứ Năm, 29 tháng 12, 2011

Thơ thẩn... Gởi Du Ốm - Sau sự việc bị mẹ mắng.

.

Này Du Ốm, bình tâm lại đi nhé
Sau đợt mắng,  là đợt thương lai láng
Chỉ tôi với, mẹ nào thương không mắng
Tuổi 50 nhũng nhẽo, kỳ ghê ta!
Trò khuyết tật không nghe và  không thấy
Mà chúng hiểu, chúng đang cười Du đó
Có mầu đen, thì cũng có mầu hồng
Là họa sĩ ai mà không hiểu thế
Tranh Du ốm, đâu phải toàn trắng tím
Mà trộn lẫn đen vàng xanh tím đỏ
Trời cũng thế, đâu phải luôn đen tối
Sáng ửng hồng khi có ánh bình minh
Vậy đi nhé, ta cùng chung sánh bước
Trời rộng mở, đang chờ những bước chân.

Du ốm ơi!!!

 
.

1 nhận xét:

  1. Chị MM ơi ,
    Các tranh “Sắc chợ” của "nó" được bắt đầu thế này…
    Đứng dưới các mái che bằng dù bạc tối thui của một cái chợ nhỏ ở Tri Tôn . Cái màu đen tối tăm giống cuộc đời của mình . Ngước nhìn lên trên thấy các sắc màu xanh vàng đỏ tím nổi bật trên cái màu đen thin thít… Nó bổng thấy những màu sắc của các ước mơ bay bổng . Mổi con người đều có ước mơ, có ước mơ bé nhỏ chỉ đơn giản là làm sao có được bửa cơm cho ngày hôm nay . Có ước mơ to hơn như… giá mình đủ tiền mua 1 căn nhà nho nhỏ. Có ước mơ… làm sao đủ tiền cho con học đại học cho nó sau này sung sướng với người ta… Mổi ước mơ một màu sắc khác nhau bay bổng trên cái nền đen thăm thẳm xen với cái ánh sáng trắng không màu tạo nên một bức tranh tuyệt vời về cuộc sống… Và thế là sau này "nó" chỉ thích chụp hình những cái nóc chợ… đen ngòm... và "nó" vẽ những tấm tranh “sắc chợ” của mình…
    Vẽ là một chuyện... còn...

    Trả lờiXóa