.
Mỗi cô bé,
cậu bé là một số phận, một cảnh ngộ. Những ánh mắt hồn nhiên nhưng hoang dại
nhìn như xoáy sâu vào buổi chiều Tây Bắc se sắt lạnh. Những bàn chân trần bé
xíu bỏ quên tuổi thơ và vòng tay cha mẹ, lẫm chẫm qua hàng chục cây số đường
rừng lởm chởm đá núi, phiêu bạt về thị trấn Sapa để làm bạn với sương mờ và ánh
mắt tò mò của những kẻ xa lạ.
Sapa mùa này nhiều du khách. Ai trong số họ sẽ mua cho em những món hàng thổ cẩm nho nhỏ xinh xinh để những người lớn ăn vận giống em - những đôi dép lê không biết khóc - đang ngồi cười nói ở góc kia cho em một bữa no tối nay.
Sapa - viên ngọc quý giữa núi rừng Tây Bắc sẽ hào phóng cho em thứ gì để mang đi chuộc lại tuổi thơ của mình?
Trong khi các bạn bè đồng trang lứa ở dưới
xuôi được cha mẹ chăm bẵm, chiều chuộng và thoải mái nô đùa tại các trường mầm
non thì em bé này phải mang theo em nhỏ, đi bộ hàng chục cây số về thị trấn
Sapa, ăn ngủ ngay tại chân cầu để chào bán hàng lưu niệm cho khách du lịch.
Đào chát - sản phẩm còn sót lại của những cánh rừng hoa đẹp mê hoặc
lòng du khách trong mùa cũ - là thứ lót lòng lúc đói dạ của các em trong buổi
chiều hè Tây Bắc tái tê lạnh.
Đào chát Sapa
|
Đôi dép lê không biết khóc
|
Ảnh: Hoàng
Minh.2012
Nguồn
.
Ca cuoc doi bi danh cap con chua noi, tuoi tho bi danh cap la chuyen nho!
Trả lờiXóa